Chi tiết đất đai Lãnh_thổ_Tây_Nam

Địa khu Washington trên bản đồ bưu điện năm 1796 của Abraham Bradley, Jr.

Lãnh thổ Tây Nam bao trùm 43.000 dặm vuông Anh (110.000 km2),[2] mà ngày nay là tiểu bang Tennessee, ngoại trừ có một số ít thay đổi nhỏ về ranh giới sau các cuộc khảo sát đất đai về sau đó.[1] Tuy Kentucky cũng nằm ở phía nam sông Ohio nhưng nó là một phần đất của tiểu bang Virginia khi Lãnh thổ Tây Nam được tổ chức, và nó vẫn như thế cho đến khi trở thành tiểu bang vào năm 1792.[2] Các vùng đất nằm ở phía nam tiểu bang Tennessee hiện thời vẫn từng bị tiểu bang Georgia tuyên bố chủ quyền, hay bị các thế lực thực dân Tây Ban Nha tranh chấp. Phần lớn khu vực đó được tổ chức thành Lãnh thổ Mississippi vào năm 1798.

Khi thành lập năm 1790, hành pháp Lãnh thổ Tây Nam trông coi hai địa khu không kết nối nhau: Địa khu Washington nằm trong đông bắc và Địa khu Mero nằm trong khu vực xung quanh và phía bắc Nashville. Phần đất còn lại của lãnh thổ vẫn nằm trong tay của người bản địa Mỹ. Cherokee là bộ lạc thống trị tại phía đông và Chickasaw kiểm soát phần phía tây của lãnh thổ. Các bộ lạc bản địa quan trọng khác gồm có người Creeks và Choctaw.[2]

Địa khu Mero trong bản đồ bưu điện năm 1796 của Bradley

Địa khy Washington ban đầu gồm có đất đai phía bắc sông French Broad và đông bắc hợp lưu của sông Clinch và Tennessee (gần Kingston ngày nay). Hiệp định Holston 1791 đẩy ranh giới về phía nam sông French Broad và về phía đông nam đến nơi phân lưu của hai con sông Little và sông Little Tennessee (hiện nay nằm trong miền nam Quận Blount). Địa khu Washington ban đầu gồm có các quận Washington, Sullivan, GreeneHawkins.[1] Quận KnoxJefferson do thống đốc Blount thành lập năm 1792.[8] Năm 1793, Blount tổ chức hai quận mới này thành một địa khu riêng biệt, gọi là "Địa khu Hamilton."[9] Quận BlountSevier được đưa vào địa khu mới này trong thời chính quyền lãnh thổ.[8]

Địa khu Mero gồm có đất đai xung quanh Nashville và dọc theo sông Cumberland, lên phía bắc đến ranh giới tiểu bang Kentucky ngày nay. Địa khu có ba quận— Davidson, SumnerTennessee.[1] Địa khu Mero và Địa khu Washington được kết nối nhau bằng một con lộ đi qua các vùng đất của người bản địa Mỹ.[10]

Dân số Lãnh thổ Tây Nam vào năm 1791 là 35.691,[2] gồm có 3.417 nô lệ và 361 người da màu tự do. Dân số của Địa khu Washington là 28.649 trong khi đó dân số của Địa khu Mero là 7.042.[1] Cuộc điều tra dân số lãnh thổ năm 1795 cho thấy tổng dân số là 77.262 người trong đó có 10.613 nô lệ và 973 người da màu tự do. Dân số của Địa khu Washington và Địa khu Hamilton là 65.338, và của Mero là 11.924.[1]